Tặng một ngày gió… Tặng một ai đó…
Ngày gió…em cô đơn trên phố. Con phố “xà cừ” trong một trưa vắng lặng. Anh còn nhớ không em ngốc nghếch của ngày xưa, chẳng biết hàng cây trên đường đến trường là hàng xà cừ.
Ngày gió…em cô đơn trên phố. Kia dấu tích Hà Nội ngày xưa. Thành cổ, ngói cổ.
Trời âm u. Gió thổi. Và Hà Nội ngày xưa của em sao đẹp thế.
Ngày gió…em cô đơn trên phố. Hè bên kia, hoa rụng trắng.
Em ước…Anh ở đây. Nắm lấy bàn tay em. Tay anh ủ ấm tay em trong ngày gió. Hai đứa bước bên nhau trên vỉa hè hoa trắng.
Ngày gió…em cô đơn trên phố- con phố vẫn mang cho em cảm giác thật bình yên, dù em đến vào ngày hè nóng nực, ngày thu dịu dàng hay… ngày gió.
Ngày gió…thành phố này sao lúc nào cũng bụi thế anh?
Gió thổi, bụi cuốn, em tưởng mình cũng bị cuốn đi. Hoang mang, vô định
Gió thổi, bụi cuốn, mắt em cay xè.
Em muốn khóc!
Em nhớ anh!
bc tem^^. Hay đấy m ah. Cảm xc qu. Chắc lc đấy đanh nhớ t qu ah, khổ thn. M iu t đơn phương m t lại ko yu m mới khổ chứ^^
ba` nho’ ai ma` toi. nghiep. the’
eo` eo, ten` ten!!
P/S: em D benh da bon chen vao` dey rui ah 😀
dạo ny giọng văn của mẹ con nghe hay qu.M mẹ nhớ anh no thế????^^
Giong van hay qua, dung luc Milan dang thi dau sa sut, nen anh cang chanh long vi anh dang nho Milan ma. Anh se co vu em, co vu AS Roma, haha